Em vừa hiểu rằng có những Đội sinh “mặt mày bảnh bao” trong Đội chưa đủ cho một Đội trưởng tốt. Lại còn phải huấn luyện tính khí họ với phương pháp Hướng đạo.
Dù các Đội sinh em toàn là những trẻ chính trực cũng chưa đủ. Lại còn điều thứ nhất của Lời Hứa : “Làm tròn phận sự đối với tín ngưỡng tâm linh”. Thế là rõ và đủ lắm, vì một Hướng đạo sinh không làm điều gì nửa chừng.
Phương pháp Hướng đạo sẽ giúp em một cách mẩu nhiệm trong việc trên, hơn nữa Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh sẽ nêu gương sáng cho tâm hồn các em và làm cho các Đội sinh em trở thành những giáo đồ gương mẫu. Rồi nhờ thường cầu nguyện chung với nhau, thường tỉnh túc với nhau, dần dần các em sẽ thành những tông đồ xứng đáng.
Anh không nói rằng em phải nêu gương sáng một giáo đồ nhiệt thành; điều đó em đã biết và anh đã bàn với các em trong mục Luật của Đội trưởng rồi. Vì thế em sẽ cầu nguyện nhiều bên cạnh bàn thờ Đấng Chí Tôn.
Để gây lòng sùng kính cho các Đội sinh em, em sẽ làm cho các buổi cầu nguyện của Đội em rất trang nghiêm.
Ở trại, em sẽ nâng cao tâm hồn của Đội sinh nhờ kinh cầu nguyện buổi sáng và cầu nguyện vắn tắt sau buổi lửa trại và lắm khi nhắc nhở đến sự hiện diện của Đấng Chí Tôn trong thiên nhiên và trong tâm hồn các em.
Sau đây là vài lời khuyên :
- Em hãy nhờ Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh giảng về giáo lý hay về điều Luật thứ 10.
Em hãy tìm hiểu các Đội sinh em cả về lòng kính tín của họ, không phải để theo dõi họ hay để khiển trách mà để làm cho họ thêm sùng kính.
Em phải cầu nguyện cho Đội sinh em, em phải hy sinh cho Đội sinh em, em phải là vị tông đồ của các Đội sinh em. Sứ mệnh của em rất thiêng liêng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét