Trong
quyển “Phép Hàng Đội Tự Trị” Roland Philips có viết: “Những cuộc đi thăm giữa
các Đội rất có lợi”. Roland lại có viết cả một chương về các cuộc đi thăm giữa
các Đội. Em tìm chương sách ấy mà xem, vì có nhiều điều có thể áp dụng được
trong ấy.
Khi
có một Đội nào đến thăm Đội em, em chớ quên làm một tiếng reo để mừng, hay cho
hát một bài hát vui để trình diện Đội em (bài hát Đội hay tiếng reo Đội cũng được)
. Em lại tổ chức những trò chơi vui, mạnh để chơi chung; em lại nói chuyện về
các trại đã đi, sắp đi, nói về Đoàn quán, góc Đội hay những cuộc thắng vẻ vang
của Đội đến thăm và Đội em, hay là những chuyện vui khác mà em thích.
Các
em có thể cùng nhau ăn bánh, uống nước trà. Rồi trước khi chia tay, cầm tay mà
hát bài “Vui mà tạm biệt”. Có biết bao nhiêu là dịp để các Đội gặp nhau : một
buổi kịch, một buổi triển lãm thủ công của Đội hay Đoàn, ... Có biết bao nhiêu là
dịp để gây tình thân ái, để học điều mới, để khơi ngọn lửa thiêng : Lễ Tuyên Hứa,
lễ phong nhậm Đội trưởng, ngày cả Đội đều được lên Hạng Nhì, ngày lễ Đoàn, . .
. Những buổi họp như thế càng thắt chặt dây đoàn kết của Đoàn và giữa các Đoàn.
Những buổi diễn kịch, lửa trại là dịp tốt nhất để kết hợp các Đội. Lửa trại là
nguồn vui, nguồn thân ái, nguồn huấn luyện, dẫn dắt ta đến lý tưởng.
Trong
lửa trại, tinh thần Đoàn được nảy nở nếu mỗi Đội biết góp sức vào. Chính nơi lửa
trại là nơi em phải nhớ rằng Đoàn chì là một nhóm 3,4 Đội.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét