Chắc em cũng thừa hiểu rằng theo lý thuyết mà nói thì phải là Hướng đạo sinh Hạng
Nhì mới được đi trại Đoàn và Hướng đạo sinh Hạng Nhất mới có thể dẫn trại Đội.
Muốn
đi trại Đội, em phải xin phép cha mẹ. Phải xin phép chủ đất cắm trại. Các Đội
sinh phải biết trước chỗ đi.
Em
nên hỏi thăm anh Đoàn trưởng em trước, nhất là buổi trại đầu tiên. Có lẽ anh
Đoàn trưởng hoặc Cha Tuyên úy hay Thầy Cố vấn Giáo hạnh sẽ đến thăm trại, nhưng
em cứ sửa soạn trại như không có các Trưởng ấy đến.
Trại Đội cần được chuẩn bị
lâu dài: đời sống hăng hái ở Đội, học tập cẩn thận chương trình Hạng Nhì, tìm
cách gây quỹ Đội, kiểm soát lại vật dụng.
Rồi
gần đến ngày trại, lại phải chuẩn bị : em phải ghi những điều đem đi : tay,
chân, răng, lòng, ... để dành riêng cho trại được vui vẻ. Lại còn tập tục ở trại.
Ví dụ, tục ăn tráng miệng, tục uống nước đã đun sôi, tục rửa nồi thật sạch, tục
tắm mát và tục rửa tay thật sạch trước khi ăn cơm,. ..
Trại
Đội cần đủ vật liệu và sắp sẵn trước. Điều cần là đem rất ít và chỉ đem những đồ
cần dùng, để khỏi nói : À mình quên đem cái này hay quên đem cái kia rồi. Chớ
đem thừa, mang nặng. Trại Đội giúp tinh thần Đội càng lên và là nơi đem thực
hành những điều đã học ở nhà. Trại phải vui luôn và hoạt động luôn. Có một em Đội
trưởng nói với anh câu này : “Ở trại em, chỉ vắng tiếng hát khi đi rình săn
thú, khi ngủ và lúc đang ăn thôi”.
Em
nên năng cho đi trại Đội, nhưng trại phải được chuẩn bị kỹ lưỡng. Có thế các em
mới quen cắm trại và rành nghề cắm trại. Các em còn học tập được nhiều tính
hay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét