Anh
muốn nói thẳng với em điều này : khi em để ý thấy một Đội sinh của em không tiến
lên được, nếu mà em buồn rầu than thở như phải mang cả thế giới trên chiếc lưng
tí hon của em, em hãy bỏ ngay hai chiếc lon trắng của em đi.
Em
nên biết, đã là Đội trưởng, cần tin đến sự tốt đẹp của ngày mai, mặc dầu trời
mưa như thác đổ và gió thổi như lên cơn điên.
Joubert có nói câu này : “Khi nào bạn tôi đui một mắt, tôi nhìn bạn một bên”. Làm sao cho Đội sinh của em có thể thốt rằng : “Anh Đội trưởng mình khá thật !” Bao giờ trong lòng anh cũng có một con họa mi.
Mặt trời Hướng đạo không bao giờ bị che lấp. Em nên dạy điều này cho Đội sinh em biết. Không phải dạy bằng lời nói, mà em dạy bằng nét mặt vui tươi và đời sống hăng hái của em.
Vậy
bây giờ em có muốn vui không ? Không gì dễ bằng.
1. Em phải vui vì các Đội sinh và cho
các Đội sinh của em
2. Đây chính là cách tránh những điều
khó khăn hay tính cau có một cách có hiệu quả hơn cả. Nhờ lòng hăng hái của
em, em làm cho các Đội sinh em hăng và vui thêm, và có chí tự sửa mình.
Có
một điều mà ai cũng công nhận là dại dột ngu ngốc là việc trình bày điều tốt,
cái hay với bộ mặt buồn bã khó khăn. Khi nào người ta rõ rằng Hướng đạo là hay,
người ta vồn vã xin vào, mặc dầu là khó và đường đi không phải một ngày mà đến
được.
Tuy
rằng em là một “cây” trò chơi, bài hát, thủ thuật, có nhiều lúc cũng chưa đủ,
em lại còn
phải hiến thân em.
phải hiến thân em.
Em hãy tin anh, trong những lúc mà tánh ham mê đang hoành hành, lúc các Đội sinh em đang đắm mình trong lầm lỗi, thì cách huyền diệu nhất để sửa chữa họ là đời sống vui tươi, đằm thắm ở Đội, đời sống phiêu lưu mạo hiểm của Đội.
Nếu
gặp lúc khó khăn mà nói : “Hết phương rồi !” thì đó là đường ích kỷ, không đáng
theo. Hoặc nói : “Cứ làm như mọi người, mặc cho cuộc đời đến đâu thì đến !” thì
cũng là dại dột.
Muốn hưởng hạnh phúc thì đừng nghe lời nói trên, và chỉ có một đường là nắm chặt bàn tay lại, và cương quyết không buồn nản. Em gắng hát hay huýt gió như Cụ B.P. Chớ bao giờ nhăn nhó, thất vọng và ở không. Anh khuyên em nên huýt gió, hát, chơi, nhảy, hoạt động luôn. Em không nên để nỗi buồn xâm chiếm tâm hồn.
Muốn hưởng hạnh phúc thì đừng nghe lời nói trên, và chỉ có một đường là nắm chặt bàn tay lại, và cương quyết không buồn nản. Em gắng hát hay huýt gió như Cụ B.P. Chớ bao giờ nhăn nhó, thất vọng và ở không. Anh khuyên em nên huýt gió, hát, chơi, nhảy, hoạt động luôn. Em không nên để nỗi buồn xâm chiếm tâm hồn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét