Điều
Luật này là điều Luật thứ nhât của em vì bổn phận trước nhất của Đội trưởng là
phải đặt quyền lợi Đoàn TRƯỚC quyền lợi Đội. Anh nói rõ là: TRƯỚC, vì không phải
Đoàn sống cho Đội, mà là Đội phải sống cho Đoàn.
Nếu
Đội em phải hy sinh một Đội sinh, một Đội phó hay là em phải tự hy sinh để làm
tròn việc của Đoàn. Em nên nhớ lại điều Luật thứ nhất này. Khi nào cần phải
bênh vực các huynh trưởng trước mắt các Đội sinh, em lại phải nhớ đến điều Luật
này nữa. Em đừng do dự lúc nào, vì các Trưởng càng tín nhiệm em, em càng được
các Đội sinh tín nhiệm hơn.
Trong các buổi họp Đội trưởng, em sẽ đem các kinh nghiệm lượm lặt trong đời sống của Đoàn và em lại bày tỏ các sáng kiến của em cho các Trưởng biết. Có thế em mới gây được ảnh hưởng tốt cho các Đội khác, và em sẽ học thêm được những điều hay hơn. Có thế Đoàn em mới mạnh vững được.
Em lại có thể nói cả những điều mà các Trưởng có thể không để ý đến. Một hôm ở trại, một Đội trưởng của anh tỏ ý với anh muốn làm Việc thiện chung cả Đoàn, cho người có đám đất mà Đoàn anh đóng trại. Tuy cử chỉ này không quan trọng gì, nhưng chính nhờ nó mà năm sau ở đó đã thành lập được một Thiếu đoàn mới.
Em
nên biết rằng Đoàn vững thì Đội cũng có ảnh hưởng tốt. Đội là tay chân mà Đoàn
là thân hình. Em nên nhớ thế.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét