Thứ Ba, 9 tháng 8, 2016

Em và Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh.

Đó là người mà ở trại, chúng ta gọi là người thầy thuốc, vì người ấy săn sóc cả thể xác lẫn tâm hồn các em, và trong sự giáo dục Hướng đạo chúng ta, thể xác và tâm hồn là một.

Nếu em chỉ chào qua Cha Tuyên úy hay Thầy cổ vấn Giáo hạnh mà không khi nào nói chuyện nhiều với người (điều đó Cha Tuyên úy và Thầy cố vấn Giáo hạnh để em hoàn toàn tự do cũng như Đấng Chí Tôn sinh em hoàn toàn tự do).
Nếu không khi nào em mở tâm hồn em và tâm hồn các Đội sinh em để đón rước người,
Nếu em không xin hỏi người điều gì,
Nếu em sợ người đòi hỏi em nhiều lắm chăng,


Thì em chưa hiểu trách nhiệm của Cha Tuyên úy và của Thầy Cố vấn Giáo hạnh, người cùng đi với em trên đường Hướng đạo. Thế thì em Đội trưởng, em hãy nghĩ lại : em phải nhìn nhận rằng em khá hơn là em tưởng, em có một tâm hồn ham biết và lo âu. Em muốn có một người giúp em trong cuộc tranh đấu để chiến thắng mình. Vậy tại sao lại giấu kín gì. Nếu em hiểu rằng Cha Tuyên úy và Thầy cố vấn Giáo hạnh có thể giúp em trở thành một người mạnh, một người trong sạch, một người tông đồ!

Khi em buồn, khi em cần ánh sáng, khi em cần hăng hái, em hãy đến gặp Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh. Nếu có một em Đội sinh mà em không hiểu nổi tính tình thì cũng đưa em ấy đến gập Cha Tuyên úy hay Thầy cổ vấn Giáo hạnh, ở trại em sẽ thấy Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh là cả một sức mạnh tinh thần, là nguồn thanh tịnh, nguồn vui, nguồn khôn, nguồn sức mạnh.

Em có thể đến uống nước nguồn ấy. Và khi nào em thấy rằng gánh của Đội em quá nặng, em hãy đến nói với Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh, người sẽ chỉ cho em sức lực tiềm tàng có thể gánh được cả Thế giới.

Em muốn biết trách nhiệm của Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh ở trong Đoàn không ? Anh Đoàn trưởng là cái đầu của Đoàn, Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh là tâm hồn của Đoàn và Đấng Chí Tôn là quả tim.

Cách đây không lâu, một anh Tráng sinh lỗi lạc của chúng ta qua đời, người ta tìm thấy trong ví tiền của anh một tờ giấy ghi “kỷ luật sống” của anh. Trong tờ kỷ luật ấy, anh đã tự nhủ : đọc kinh hằng ngày, thường sám hối và dự các lễ thường xuyên ở giáo đường. Các tráng sinh và thiếu sinh đã được may mắn biết anh ấy tỏ lòng trung thành với anh bằng cách theo nếp sống của anh, theo gương trong sạch và thẳng thắn của anh. Một Đội trưởng đã nói với anh rằng : “Gần anh ấy, tôi thấy tôi khác hẳn!”


Với niềm tin tưởng nơi Cha Tuyên úy hay Thầy cố vấn Giáo hạnh, một Trưởng có thể dần bước trên đường đời thênh thang. Và mọi người sẽ theo anh ấy.
Chia sẻ ngay với bạn bè bài viết này
Facebook Pinterest StumbleUpon Delicious Reddit Digg Email Delicious

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét